Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013

"Lý thuyết Nhân tài 3C" của Dave Ulrich

"Lắm tài, nhiều tật" - chân dung của "nhân tài" thường được vẽ như vậy từ hàng trăm năm nay, mặc nhiên bao hàm cả yếu tố "tài" và "tật". Tuy nhiên, với "Lý thuyết Nhân tài 3C", Dave Ulrich - người được coi là "bộ óc" số 1 thế giới về nhân sự - đã vẽ lại một cách hoàn hảo chân dung người tài của thời đại mới.

Hai người cùng làm trong một công ty, người thứ nhất giỏi, làm được rất nhiều việc nhưng cũng "phá" rất nhiều thứ; người thứ hai năng lực bình thường, tạo ra giá trị ở mức bình thường nhưng "phá" ít, thậm chí làm ra được cái gì là chắc chắn cái đó. Người thứ hai chắc chắn không phải là người tài, song nếu coi người thứ nhất là người tài thì cũng chưa thỏa đáng vì mặc dù anh ta giỏi nhưng giá trị tạo ra từ sự giỏi đó nhiều khi lại không bằng người bình thường kia, có khi lại còn âm.

Tư tưởng và học thuyết của Dave Ulrich - Giáo sư Đại học Michigan (Hoa Kỳ) - về nhân lực, nhân tài, trong đó đặc biệt là "Lý thuyết Nhân tài 3C" (3C Talent Formula) đang được áp dụng phổ biến trên khắp thế giới, tỏ ra khả dụng đối với các tổ chức trong việc phát hiện "người giỏi", từ đó bồi dưỡng, vun đắp họ thành "người tài", mang lại giá trị cao cho tổ chức, xã hội.

Dave Ulrich - Giáo sư Đại học Michigan (Hoa Kỳ) 

Giỏi chưa hẳn đã tài!

Lâu nay chúng ta thường quan niệm "giỏi" và "tài" là một cặp song hành, gắn kết khăng khít với nhau. Tuy nhiên, dưới góc nhìn của Dave Ulrich, "giỏi" mới chỉ là điều kiện cần, một người muốn trở thành "nhân tài" thực thụ thì còn phải hội đủ nhiều yếu tố khác.

Một "người giỏi" sẽ không thể là "người tài" khi cái "giỏi" đó là trời phú và chỉ nằm im ở dạng tiềm năng, không được trưng dụng để tạo ra giá trị. Nghĩa là, một người cho dù thông minh, có tố chất đến mấy đi chăng nữa nhưng không chịu làm hoặc không biết cách làm thì vẫn bị coi là không có giá trị.

Ngược lại, cũng có những người giỏi, như trường hợp đã nêu ở đầu bài, tạo ra nhiều giá trị nhưng cũng gây ra không ít hệ lụy, phiền toái thì cũng không thể gọi là "nhân tài", là "nguyên khí" của tổ chức được.

Đánh thức nhân tài bằng "Lý thuyết Nhân tài 3C"

"Lý thuyết Nhân tài 3C" (Talent = Competence*Commitment*Contribution / Nhân tài = Năng lực*Cam kết*Cống hiến) được Dave Ulrich xây dựng sau khi khảo sát, nghiên cứu trên hàng nghìn doanh nghiệp, trong đó có hơn một nửa số công ty trong danh sách Fortune 500 (được coi là những công ty tinh hoa nhất toàn cầu); phỏng vấn hơn 40.000 nhân sự được coi là "người tài" trên khắp thế giới.

Năng lực (Competence)

Một nhân sự được cho là có năng lực khi anh ta có kiến thức, kĩ năng và giá trị phù hợp với công việc của hôm nay và nhất là trong tương lai. Năng lực liên quan tới 3 "đúng": kỹ năng đúng, vị trí đúng và công việc đúng.

Có 4 bước để xác định và phát triển năng lực: 1. Thiết lập một lý thuyết hoặc chuẩn mực (những năng lực hiện tại về xã hội và kỹ thuật mà công ty mình đang có là gì? Công ty đang phải đối mặt với những thay đổi về môi trường kinh doanh như thế nào và đã có những chiến lược gì để đối phó? Dựa vào môi trường tương lai và những lựa chọn về chiến lược, nhân viên cần phải thể hiện mình có những năng lực về kỹ thuật, xã hội nào?); 2. Đánh giá cá nhân và tập thể (khi đã có chuẩn mực, các nhân viên sẽ được đánh giá về những gì họ đạt hoặc không đạt được. Trong những năm gần đây, đánh giá nhân tài đã bắt đầu dựa trên cả kết quả công việc và cách thức hành xử); 3. Phát triển nhân tài (Bộ công cụ "6B" gồm Mua - Buying: tuyển dụng, tìm nguồn cung và gắn chặt tài năng mới vào tổ chức; Xây dựng - Building: phát triển nhân viên thông qua việc huấn luyện, công việc thực tế hoặc kinh nghiệm sống; Vay mượn - Borrowing: Đưa kiến thức vào tổ chức thông qua qua các chuyên gia tư vấn hoặc đối tác; Ràng buộc - Bounding: Bổ nhiệm đúng người vào những vị trí quan trọng; Cắt giảm - Bouncing: Loại bỏ những nhân sự thừa, yếu kém; Kết tinh - Binding: Giữ chân nhân tài). 4. Theo dõi và phát hiện, phát triển năng lực (Người tài ngoài việc được đánh giá thông qua lượng tiền họ tạo ra cho công ty thì còn được đánh giá thông qua khả năng tạo ra những người tài).

"Nhân tài phải là những người có khả năng làm tốt những công việc của ngày hôm nay và đặc biệt là của tương lai. Sẽ hết sức sai lầm nếu chỉ so sánh thành tích của quá khứ để xác định ai là nhân tài, mà phải nhìn về phía trước xem ở tương lai tổ chức mình sẽ cần những con người như thế nào," Dave Ulrich đặc biệt nhấn mạnh.

Cam kết - Commitment

Năng lực là không đủ nếu thiếu cam kết! Cam kết có nghĩa là nhân viên sẵn sàng cống hiến hết mình cho sự thành công của công ty. Trên thực tế, có những người rất giỏi, thông minh, thạo việc nhưng do không "chịu làm" hoặc làm không hết mình nên rút cục họ không tạo ra giá trị, đóng góp gì.

Theo Dave Ulrich, nhân viên thường sẽ "hết mình" khi họ "tạo ra giá trị cho tổ chức thì cũng sẽ nhận được những giá trị từ tổ chức". "Giá trị" đó có thể là: 1. Tầm nhìn: Mục tiêu, hướng đi; 2. Cơ hội: Khả năng trưởng thành, phát triển và học hỏi; 3. Ưu đãi: Lương, thưởng hợp lý; 4. Tác động: Có thể thấy được thành quả hoặc hiệu quả công việc; 5. Cộng đồng: Đồng nghiệp, quản lý và lãnh đạo - những người xây dựng nên cộng đồng; 6. Truyền thông: Luôn biết chuyện gì đang diễn ra và tại sao; 7. Sự linh hoạt - Môi trường làm việc: Được trao quyền lựa chọn và linh hoạt trong điều kiện làm việc.

Cống hiến - Contribution

Trước đây, khi đánh giá người tài thường ta chỉ dừng lại ở 2 yếu tố: năng lực (có khả năng làm việc) và cam kết (có ý chí làm việc). Tuy nhiên, với thế hệ nhân lực hiện nay và tương lai, chừng đó là chưa đủ, người tài còn phải là người biết cống hiến và được ghi nhận. Nghĩa là họ còn phải ý thức được ý nghĩa và mục đích của công việc mình làm, thậm chí, như Dave Ulrich nhấn mạnh, họ còn cần có được sự "thăng hoa", sự "viên mãn" trong cuộc sống và công việc.

Điều đó sẽ đạt được khi cùng với tổ chức, cá nhân trả lời được 7 câu hỏi sau: 1. Tôi là ai? (người lao động hiểu được mình và vị trí, vai trò, trách nhiệm... của mình trong tổ chức); 2. Tôi sẽ đi đến đâu và tại sao? (tổ chức giúp được gì cho người lao động để họ đạt đến mục tiêu của mình); 3. Tôi sẽ đi với ai? (tổ chức xây dựng nhóm hỗ trợ như thế nào để người lao động không cảm thấy đơn độc); 4. Làm thế nào để tôi rèn luyện về tinh thần? (tổ chức hành xử như thế nào đối với các chuẩn mực tinh thần như sự khiêm tốn, tinh thần phục vụ, sự tha thứ, lòng biết ơn...); 5. Những thử thách nào mà tôi sẽ vượt qua? (tổ chức giúp người lao động làm thế nào để vượt qua những thử thách một cách dễ dàng, đầy hào hứng và thú vị); 6. Làm thế nào để tôi có thể tiếp cận với các nguồn lực? (tổ chức giúp người lao động giải quyết những vấn đề về sức khỏe, không gian và các nhu cầu tài chính); 7. Nguồn cảm hứng của tôi là gì? (tổ chức sẽ làm gì để giúp người lao động luôn cảm thấy thoải mái, vui vẻ).

Trong "phương trình 3C" như đã nêu trên, 3 biến được kết nối với nhau theo cấp số nhân, chứ không phải cấp số cộng. Nghĩa là, nếu một biến nào đó bị mất đi, 2 biến còn lại sẽ không thể thay thế được. Chẳng hạn, người có năng lực kém sẽ không bao giờ là "nhân tài" kể cả khi anh ta có sự cống hiến và hết mình, và ngược lại. Nói cách khác, nhân tài phải có kỹ năng, ý chí và mục đích và phải thể hiện qua được việc, hết mình và cống hiến.

Để khép lại công trình rất có ý nghĩa nhưng lại được trình bày một cách đơn giản, dễ tiếp cận, Dave Ulrich ví von khi nghĩ về nhân tài phát triển nhân tài thì phải nghĩ đến cả cái đầu (năng lực), bàn tay và đôi chân (chịu làm) và trái tim (sự viên mãn, thăng hoa, cống hiến). Chứ nếu nghĩ nhân tài, theo cách truyền thống, chỉ là "người giỏi" thì không đủ và đã quá lạc hậu.

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Tìm kiếm nhân tài trong lĩnh vực CNTT

Các tập đoàn công nghệ thông tin ngày nay hiểu rõ hơn ai hết tầm quan trọng của việc thu hút được người tài về với mình, bởi đó là kho chất xám vô giá tạo ra lợi thế so sánh. Bước đầu tiên là phải tạo ra được nguồn cung đủ lớn có thể đáp ứng nhu cầu của công ty bất cứ lúc nào. Thứ hai là phải có quy trình sàng lọc và tuyển chọn được những nhân tài sáng giá nhất.

Năm 2001, sau dồn dập những cơn suy biến của nền kinh tế, nhiều công ty đã buộc phải sa thải hàng loạt chuyên gia tài năng trong lĩnh vực công nghệ thông tin (CNTT). Vì vậy giờ đây, nguồn cung lao động trình độ cao trong lĩnh vực CNTT đang rất dồi dào, nhưng theo quy luật, dễ thấy một thời gian nữa, nguồn cung này sẽ ngày càng cạn kiệt. Thị trường công nghệ cao sẽ lại lâm vào tình trạng khan hiếm chất xám trầm trọng y như thời kỳ đầu của cơn bão dot com. Công ty nào nắm bắt được quy luật biến đổi này sẽ nhanh chân tìm lọc những bộ óc ưu tú nhất về cho mình khi cơ hội lựa chọn vẫn còn nhiều. Xa hơn nữa, để tạo ra nguồn cung lâu dài về nhân lực công nghệ trình độ cao, các doanh nghiệp sẽ phải sáng tạo ra những chiến lược đào tạotuyển dụng nhân tài hiệu quả và lâu dài.

Chiến lược tạo nguồn cung cho tuyển dụng


Có nhiều cách thu hút và chọn lọc được nhân tài, ví dụ như trong ngắn hạn doanh nghiệp có thể tổ chức các cuộc thi tài năng; hội chợ việc làm; đăng tin tuyển dụng, v.v. Còn trong dài hạn, có thể tham khảo một trong các cách sau:

    + Tổ chức thực tập cho học sinh cấp 3 và sinh viên tại công ty.
    + Tài trợ cho sinh viên nghèo học giỏi, đổi lại các sinh viên đó phải phục vụ cho công ty trong một khoảng thời gian sau khi ra trường.
    + Tài trợ cho các chương trình nâng cao trình độ giảng dạy ở các trường tiểu học và trung học hoạt động kém.
    + Đưa ra các hình thức làm việc tại nhà, làm việc theo thời gian linh động hay làm việc nhóm và bán thời gian để thu hút lực lượng lao động nữ.
    + Tạo điều kiện đào tạo chuyên sâu cho nhân viên - điều này sẽ cho họ động lực rất lớn.
    + Tham gia rộng rãi vào các hoạt động quần chúng để quảng bá cho doanh nghiệp.
    + Thu hút sự chú ý của các phương tiện thông tin đại chúng bằng cách tạo ra phong cách văn hoá doanh nghiệp mới lạ và môi trường làm việc lý tưởng cho những người trẻ tuổi.

Các hoạt động này sẽ giúp doanh nghiệp phô trương thanh thế, đồng thời hỗ trợ các trường học đào tạo ra lao động có trình độ cao hơn, đó chính là nguồn cung cấp nhân lực cho các doanh nghiệp. Đặc biệt, cách đối đãi nhân viên "có trước có sau" và một môi trường làm việc lành mạnh sẽ giúp doanh nghiệp của bạn có ưu thế rất lớn khi những "nhân tài" cân nhắc chọn một điểm dừng.

Chiến lược tuyển dụng


Khi doanh nghiệp đã tạo ra được nguồn cung cấp nhân lực trình độ cao trong lĩnh vực CNTT thì bước cần thiết ngay sau đó là phải lập chiến lược sàng lọc và tuyển lựa kỹ lưỡng người có năng lực thực sự. Bởi để có thể đứng vững được trong lĩnh vực này, thì ngoài chuyên môn vững vàng, ứng cử viên cần đáp ứng được những yêu cầu khá khắt khe như: dễ thích nghi với thay đổi; có tinh thần học hỏi; hiệu quả công việc cao; có khả năng làm việc nhóm và quan hệ tốt với đồng nghiệp, khách hàng cũng như cấp trên. Đồng thời, họ cần có khả năng tự sắp xếp khoa học và hệ thống khối lượng công việc đồ sộ của mình.

Tuy thế, thật không đơn giản để có thể đánh giá xem một ứng cử viên có tiềm năng nào đó có thể hoà nhập được vào môi trường làm việc cùa doanh nghiệp hay không. Chính các ứng cử viên sẽ phải tự chứng tỏ năng lực của bản thân, và cơ hội chứng tỏ của họ chỉ vỏn vẹn có vài chục phút phỏng vấn ngắn ngủi.

Mặc dù phương pháp chọn lựa được ưa chuộng nhất cho đến giờ vẫn là phỏng vấn trực tiếp, nhưng người phỏng vấn hoàn toàn có thể bị đánh lừa bởi bộ hồ sơ "quá hoàn hảo" của ứng cử viên, hay phong cách thể hiện đã được tư vấn và "dạy dỗ" đến nơi đến chốn của họ. Khi đó, việc tuyển chọn qua hệ thống sát hạch, thử việc hay kiểm tra tính xác thực của thông tin về ứng cử viên sẽ có hiệu quả hơn nhiều. Tốt nhất là các biện pháp này nên được kết hợp với phỏng vấn.

Những bí quyết cho cuộc phỏng vấn thành công

Các vị lãnh đạo tham gia phỏng vấn có thể xem đây là một nguồn tham khảo để có thể phỏng vấn thành công và đưa ra những quyết định sáng suốt. Đầu tiên, cần xác định những lỗi mà ngươì phỏng vấn rất dễ mắc phải trong buổi phỏng vấn:

    + Quá đề cao những yêu cầu nhỏ nhặt và mang tính cá nhân của người phỏng vấn đối với ứng cử viên, như kiểu chỉ chấp nhận nhân viên trên ba mươi tuổi và biết chơi golf (!)
    + Đưa ra những câu hỏi có thể tạo cơ hội cho ứng cử viên đánh lạc hướng người phỏng vấn như "Hãy nói về bản thân mình", "ưu/khuyết điểm nổi bật của anh là gì?" hay "vì sao anh muốn làm việc cho chúng tôi?"
    + Đôi khi người phỏng vấn cũng bị "hớ" khi vô tình gợi ý câu trả lời cho ứng cử viên. Hãy thận trọng khi đưa ra câu hỏi, tốt nhất là viết sẵn ra những câu hỏi sẽ dùng đến.
    + Một người nói hay chưa chắc đã là người làm việc hiệu quả. Cần khai thác thật sâu và tìm hiểu tính chân xác trong lời nói của ứng cử viên để tìm ra được nhân tài thực sự.
    + Tìm hiểu kỹ quá trình làm việc trước đây của ứng cử viên thông qua những người có thể cho ý kiến tham khảo mà ứng viên cung cấp tên (supervisors for referrences).
    + Không bao giờ nhận một người hoàn toàn không phù hợp với công việc chỉ để nhanh chóng lấp chỗ trống do nhu cầu quá cấp bách. Doanh nghiệp có thể sẽ phải trả giá khá đắt cho quyết định vội vàng này.
    + Luôn giao việc phỏng vấn cho người có kinh nghiệm và nghiệp vụ tốt.

Ngoài ra, cũng cần lưu ý các điểm sau:

    + Nên có khoảng 2 - 3 người tham gia phỏng vấn một ứng cử viên
    + Chuẩn bị trước cho buổi phỏng vấn, định trước những nét nổi bật trong văn hoá công ty mà ứng cử viên cần biết, đồng thời tìm những câu hỏi mang tính chất khai thác, đòi hỏi ứng cử viên phải trình bày về một tình huống cụ thể mà họ đã trải qua.
    + Chọn nêu và nhấn mạnh một số áp lực chính và nặng nề mà ứng cử viên sẽ phải vượt qua khi làm việc tại công ty. Gợi ý cho họ thể hiện khả năng làm việc dưới áp lực lớn qua một vài tình huống họ đã trải qua. Đồng thời, yêu cầu họ kể về một vài lần thất bại để có thể nhận xét tổng quan và chính xác về năng lực của họ.
    + Đào tạo lại cho những người phụ trách tuyển dụng làm việc yếu kém, thiếu hiệu quả. Đặc biệt, họ phải nắm chắc những luật lệ, quy định liên quan đến tuyển dụng để tránh rắc rối và mất uy tín

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

Vì sao nên du học tại Anh?

Hệ thống giáo dục Vương quốc Anh rất linh hoạt, vì vậy bạn có thể học tập theo cách phù hợp với hoàn cảnh và tham vọng nghề nghiệp của bạn. Khi bạn học tập ở Vương quốc Anh, bạn sẽ gặp những người thuộc nhiều quốc tịch khác nhau, hiểu về cuộc sống của họ và học hỏi những quan điểm mới mẻ. Bạn cũng sẽ đạt được những bằng cấp được công nhận và được đánh giá cao trên toàn thế giới.


Vương Quốc Anh tự hào là một quốc gia có nền giáo dục chất lượng hàng đầu trên thế giới. Điều này có nghĩa là bạn hoàn toàn có thể có được những cơ hội nghề nghiệp tốt với mức thu nhập cao sau khi đã được đào tạo tại Vương Quốc Anh. Với lịch sử gần 800 năm, phương pháp giáo dục của Vương Quốc Anh đã có ảnh hưởng đến hệ thống giáo dục trên toàn thế giới.

"Dạy cho học sinh phương pháp suy nghĩ chứ không phải dạy cho họ nghĩ cái gì.” : nền giáo dục Vương Quốc Anh luôn chú trọng phát triển khả năng làm việc độc lập và khả năng tự sáng tạo của mỗi học sinh. Phương pháp học tập ở Vương Quốc Anh không chỉ là quá trình thu nhận thông tin một chiều mà bạn luôn được khuyến khích đọc nhiều tài liệu, tự đào sâu nghiên cứu và đặt ra những câu hỏi đối với vấn đề được học.


VƯƠNG QUỐC ANH CÓ BAO NHIÊU CƠ SỞ ĐÀO TẠO GIÁO DỤC?
• Hơn 180 cơ sở đào tạo trình độ Đại học
• Hơn 500 trường Cao đẳng
• Hơn 600 trường Phổ thông nội trú

Chương trình học
• Trung học : Cấp 2, 3
• Chứng chỉ A level : Học từ 1 –2 năm, dành cho học sinh từ 16 tuổi trở lên;
• Dự bị đại học : Dành cho học sinh hết lớp 11 trở lên, có nguyện vọng học lên cao đẳng/đại học;
• Cao đẳng : 1 – 2 năm, sau đó sinh viên có thể chuyển tiếp lên đại học;
• Đại học : 3 – 4 năm (tuỳ ngành)
• Cao học : 1 – 2 năm (tuỳ ngành)

Điều kiện nhập học với hầu hết các trường là học vấn trung bình trở lên. Tíêng Anh cho bậc đại học và cao đẳng là điểm IELTS 5.5 – 7.0/ TOEFL 550 – 650. Bạn có thể hoàn thiện trình độ tiếng Anh của mình tại Việt Nam hoặc tại Anh.

Thông thường, học sinh Việt Nam tốt nghiệp PTTH muốn đi du học sang học đại học ở Anh, ngoài yêu cầu về tiếng Anh, thường phải học chương trình dự bị đại học (1 năm) trước.

>> Nền giáo dục Anh con đường tốt cho việc du học

Nhập học
• Khoá tiếng Anh : Bất kì tháng nào trong năm;
• Khoá chuyên ngành : Các tháng 2, 4, 9 hàng năm hoặc 2,5,9

Hunter College - trường đào tạo nhân tại tại Mỹ

Những hình ảnh bên dưới đây sẽ hé lộ những gì đang diễn ra bên trong ngôi trường đào tạo nhân tài cho những đứa trẻ từ 3- 11 tuổi tại thành phố New York, Mỹ vào những năm 40.

 
 Đây là ngôi trường duy nhất ở Mỹ chỉ chuyên đào tạo nhân tài. 

Các bức ảnh này ghi lại những khoảnh khắc học tập, sáng tạo những đứa trẻ vô cùng thông minh trong môi trường đào tạo giáo dục đặc biệt tại  P.S. 600, Hunter College, New York, Mỹ.

Nina Leen- một trong những nữ nhiếp ảnh gia đầu tiên của tạp chí Life đã chộp được những khoảnh khắc vô cùng sống động của các cô cậu học trò tại đây khi chúng đang trong lịch trình quen thuộc của mình: chơi nhạc, viết lách, nghiên cứu khoa học, triết học, xây dựng mô hình…





Tuy nhiên bài báo trên cũng đã nhìn nhận rằng: việc những đứa trẻ quá thông minh này được giáo dục đào tạo chuyên biệt thông qua một môi trường kiểu như thế này, cuối cùng cũng sẽ tạo ra những sản phẩm trở nên rất khập khiễng với xã hội, không thể tận hưởng được cuộc sống hồn nhiên ở lứa tuổi của chúng.

Ngược lại, nếu cho chúng quay trở lại môi trường chung ở lứa tuổi của mình thì những khả năng tinh thần vượt trội của chúng cũng sẽ nhay chóng bị lu mờ và thui chột.

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

Chính sách thu hút nhân tài của Singapore

Singapore là nước có diện tích nhỏ, dân số ít, tài nguyên thiên nhiên không có. Nhưng quốc đảo này cũng là một con mãnh sư không chỉ của Đông Nam Á. Vì sao đất nước nhỏ bé này lại phát triển mạnh mẽ đến như vậy?

Sự thần kì trong quản lý và phát triển kinh tế của nước này phải chăng xuất phát từ chính sách thu hút nhân tài rõ ràng và đúng đắn?

Chính sách rõ ràng và bài bản

Singapore được đánh giá là quốc gia có chính sách thu hút nhân tài nước ngoài bài bản nhất thế giới. Điều này cũng dễ hiểu bởi ngay từ khi mới lên cầm quyền, cựu Thủ tướng Lý Quang Diệu đã xác định rõ nhân tài là yếu tố then chốt quyết định khả năng cạnh tranh và phát triển của nền kinh tế. Chính vì thế, trong suốt những năm qua, thu hút nhân tài, đặc biệt là nhân tài nước ngoài đã trở thành chiến lược ưu tiên hàng đầu của Singapore.

Cựu Thủ tướng - Bộ trưởng Cố vấn Lý Quang Diệu là người đầu tiên vạch ra chính sách nhân tài cho Singapore.

Là quốc gia được tạo dựng nên từ những người nhập cư, Singapore chào đón tất cả những ai có thể đóng góp phần mình vào công cuộc phát triển kinh tế của đất nước. Tuy nhiên, với dân số quá ít (4,5 triệu dân), tỷ lệ sinh liên tục sụt giảm, Singapore rơi vào cuộc khủng hoảng dân số. Rõ ràng, tình trạng dân số cũng như nguồn lực lao động bị "co lại" sẽ là một trong những nguyên nhân quan trọng gây ra nguy cơ khủng hoảng thiếu nhân tài.

Tự nhận biết người tài trong nước là có giới hạn, lãnh đạo Singapore bắt tay ngay vào việc hoạch định chính sách sử dụng người nhập cư (hay còn gọi là chính sách tuyển mộ nhân tài nước ngoài) như đòn bẩy về nhân khẩu học để bù vào sự thiếu hụt lực lượng lao động bản địa.

Năm 1998, sau cuộc khủng hoảng tài chính châu Á, Singapore thành lập hẳn Ủy ban Tuyển dụng Tài năng Singapore. Tháng 10/2001, tại một diễn đàn đại học, ông Lý Quang Diệu nói với các sinh viên rằng: "Muốn thành công trong lĩnh vực nghệ thuật, y học, giáo dục..., cách duy nhất Singapore phải thực hiện là mở rộng nhân tài trên khắp thế giới. Chúng ta sẽ thất bại nếu không phát triển được đội ngũ này".

Hơn thế, lãnh đạo nước này còn xác định rõ rằng nhân tài "ngoại" không chỉ là "nguồn vốn đặc biệt" về kinh tế, mà họ còn là "động lực mạnh mẽ cho Singapore phấn đấu liên tục vì những chuẩn cao hơn" (Văn kiện chính sách của Singapore năm 2000). Thêm nữa, những người nhập cư cũng góp phần đem lại "sự phong phú, đa dạng, mang thêm màu sắc, sự giàu có và hương vị cho đời sống văn hoá của Singapore".

Trong 5 năm qua, Singapore đã thu hút được một bản danh sách ấn tượng những nhà khoa học lỗi lạc của thế giới. Nói đến nhân tài nước ngoài ở Singapore, có lẽ không thể không kể đến những nhà giải phẫu thần kinh học, các lập trình viên phần mềm, các giám đốc ngân hàng, các các siêu chuyên gia tầm cỡ thế giới và các giáo sư trong lĩnh vực nghiên cứu và phát triển.

Có một điểm cần nói khi bàn về Singapore là chính sách nhân tài nước ngoài của nước này có nhiều điểm khá giống Mỹ. Cả hai nước đều đặt ra mục tiêu thu hút nhân tài trước, sau đó mới tiến hành phân công công việc cụ thể.


Đột phá: Chào đón nhân tài ngoại vào bộ máy nhà nước

Chính sách và đường lối táo bạo như vậy đã dẫn đến sự thay đổi mang tính đột phá trong con số thống kê nhân khẩu học. Trong số 4,5 triệu lao động Singapore có tới 25% là người nước ngoài. Nội các đầu tiên của Singapore cũng chỉ có duy nhất 2 người bản địa. Thậm chí, ông Lý Quang Diệu còn khẳng định, nếu một ngày nào đó, bộ máy chính quyền Singapore toàn là người có xuất xứ nước ngoài cũng không có gì quá ngạc nhiên.

Chính sách là vậy, còn thực hiện thì cần những quy định cụ thể hơn. Singapore có quy định rõ ràng, lương của lao động bình thường ở Singapore chỉ khoảng 2.000 USD/tháng hoặc cao hơn chút ít. Còn với lao động nước ngoài có kĩ năng, tay nghề, ngoài việc được hưởng lương theo mức của các nhân tài, họ còn được phép đưa người thân sang sống cùng. Họ được cấp giấy phép định cư và nhập tịch lâu dài tại Singpapre chỉ trong... vài ngày. Đây là tốc độ nhập tịch nhanh chóng mặt mà bất cứ người nhập cư nào cũng thèm muốn.

Đi liền với đó, Singapore cũng hạn chế lao động nước ngoài không có tay nghề bằng việc chi trả thu nhập thấp, không được phép đưa người thân sang sống cùng. Những chi phí khác cho dịch xụ xã hội của họ cũng cao hơn người bình thường.

Giống như Trung Quốc và Mỹ, Chính phủ Singapore tuyển chọn nhân tài dựa trên năng lực, khả năng đóng góp vào sự phát triển của đất nước này chứ không phân biệt quốc tịch, chủng tộc của người nhập cư.

Mức lương tương xứng với giá trị của chất xám

Thực chất, trả lương cao là biện pháp không chỉ có một mình Singapore áp dụng. Tuy nhiên, điểm khác biệt ở chỗ, Singapore có hẳn một chính sách rõ ràng để thực hiện điều này.

Các Bộ trưởng Singapore có mức lương cao hơn tất cả các Bộ trưởng ở những quốc gia giàu có nhất hành tinh. Ấy vậy nhưng năm ngoái, Thủ tướng Lý Hiển Long vẫn quyết định tăng lương cho các Bộ trưởng, sao cho mức lương đó phải bằng mức lương của 6 người đứng đầu các ngành nghề trong khối tư nhân. Tạo ra sự yên tâm cho lãnh đạo, một phần chính sách này muốn hạn chế nạn tham nhũng, minh bạch hóa chính phủ, đồng thời tạo đà cho các Bộ trưởng dành hết tâm sức cho công việc quản lý hoạch định chính sách.

Ở Mỹ, lương của Tổng thống là 400.000 USD. Ở Anh, lương của Thủ tướng là 368.655 USD, lương của các Bộ trưởng trong khoảng 196.000-268.000 USD. Trong khi đó, lương của Thủ tướng Lý Hiển Long là 2,05 triệu USD/năm. Hiện tại, mức lương của Thủ tướng và các Bộ trưởng vẫn có khả năng tăng cao hơn con số 1,26 triệu USD.

Đầu tư, trợ cấp giáo dục - hoạt động không thể thiếu

Singapore có đội ngũ lao động cấp cao hàng đầu thế giới. Sở dĩ nói như vậy vì những người này tạo ra năng suất vô cùng lớn, thành thạo về chuyên môn, kĩ thuật và có thái độ làm việc tích cực. Nhưng để có được điều này, Singapore đã phải liên tục đầu tư vào việc đào tạo cả một thế hệ thông qua con đường giáo dục.

Singapore cũng xác định giáo dục là một kênh hữu hiệu thu hút du học sinh nước ngoài. Chính vì vậy, ngoài cải tiến hệ thống giáo dục, Singapore cũng có chế độ đãi ngộ thỏa đáng cho các giáo sư tiến sĩ. Hiện tại, du học sinh đến Singapore là rất lớn và nước này cũng là một trong những trung tâm đào tạo uy tín của thế giới. Có thể kể đến các trường đại học danh tiếng như Công nghệ Nanyang (NTU), Học viện phát triển quản lý Singapore (MDIS), Đại học Quốc gia Singapore (NUS)...


Sinh viên nước ngoài đến học tập tại Singapore được vay tiền để chi trả cho những chi phí cần thiết về sinh hoạt và học tập. Sau khi tốt nghiệp với kết quả học tập cao, những cử nhân "ngoại" này phải cam kết làm việc cho một công ty nào đó của Singapore ít nhất là 3 năm để trả nợ.

Tạo niềm tin người tài luôn đứng ở vị trí cao

Biệt đãi người tài không chưa đủ, mà cần tạo niềm tin ở nơi họ. Những người tài ngoài thu nhập, nhu cầu được cống hiến, được tôn trọng và được vinh danh là rất lớn.

Thực tế quản lý bộ máy đất nước Singapore cho thấy, những người đứng đầu đất nước Singapore hiện nay đều là những người rất giỏi. Bản thân ông Lý Quang Diệu - Thủ tướng đầu tiên của quốc đảo tốt nghiệp ngành luật tại trường đại học danh tiếng Cambridge. Cựu Thủ tướng Goh Chok Tong cũng tốt nghiệp trường Williams College, Mỹ, về chuyên ngành Phát triển kinh tế. Đương kim Thủ tướng Lý Hiển Long cũng tốt nghiệp trường Đại học Cambridge của Anh về ngành toán và vi tính. Sau đó ông Lý Hiển Long còn tham gia học về ngành Hành chính công tại Đại học Harvard - Mỹ.

Các Bộ trưởng Singapore cũng đều tốt nghiệp các trường đại học nổi tiếng tầm cỡ thế giới. Ông Lý Quang Diệu có quan điểm rất rõ ràng: Lãnh đạo giỏi là đầu tầu định hướng cho đất nước phát triển, nên không thể thăng quan tiến chức nhờ quan hệ cửa trước cửa sau hay sẵn sàng ngã giá để mua danh bán tước. Ông nói: "Lãnh đạo dốt sẽ ngáng chân những người giỏi, không cho họ ngồi vào những vị trí quan trọng". Ở Singapore, những người tài thực sự được coi là thịt, là da đắp vào bộ khung lãnh đạo quốc gia.

Yeo Cheow Tong - Bộ trưởng Truyền thông và Thông tin của nước này từng nhận xét Singapore đang tham gia vào "cuộc chiến toàn cầu để giành giật nhân tài". Báo chí liên tục ca ngợi nhân tài là "người tham gia quan trọng đối với nền kinh tế, quyết định sự ổn định của nền kinh tế trong thời buổi cạnh tranh toàn cầu". Đặc biệt, cách đây gần 9 năm, ngày 21/8/1999, cựu Thủ tướng Lý Quang Diệu còn khẳng định trên tờ Straits Times Weekly rằng: "Nhân tài nước ngoài là chìa khoá bước tới tương lai", chính vì thế, "các công ty cần các nhân tài hàng đầu để cạnh tranh trên toàn cầu".

Không phải ngẫn nhiên tạp chí Foreign Policy xếp Singapore là quốc gia toàn cầu hóa nhất trên thế giới. Với một chính sách bài bản và đúng đắn như vậy, Singapore xứng đáng với tên gọi "Trung tâm thu hút nhân tài" của thế giới.